Có những hạnh phúc thật bình bị thường mình không thấy quý cho tới khi mất...
Sau bao khó khăn (bốn lần thử COVID âm tính, 14 ngày cách ly) cuối cùng tôi được chính thức vào Saigon. Được đi vào một cuộc sống bình thường, nơi bạn bè gặp nhau “tay bắt mặt mừng”, được ôm nhau xiết bao nỗi nhớ, được đãi nhau một bữa ăn “trong” nhà hàng. Tất cả những thứ thiếu vắng trong đời tôi gần một năm nay. Vui thì có vui nhưng cũng không khỏi ngậm ngùi... chỉ biết cầu mong cho thế giới sớm qua nạn dịch để cuộc sống trở lại bình thường... cái bình thường thật quý giá.
(Đặt biệt cám ơn DaHac Tran và chị Le Hoang Lan đã liên tục tiếp tế... muốn ăn gì cũng có, muốn uống gì cũng đưa. Love you both! ❤️❤️
Nhat Binh Nguyen, Anh Huy Le quá vui gặp lại hai dzai đẹp của tôi! 😍😍)